Bài 1: Khát Vọng Sống Vĩnh Hằng


1. Khát vọng sống
Con người dù sống trong thời đại, theo tôn giáo hay thuộc một nền văn hoá nào thì cũng đều ước mong được sống, được sống thoải mái và được sống vĩnh hằng. Cái khát vọng sống được ghi khắc vào tâm khảm của con người. Trong các dấu tích cũng như trong nhận thức của con người trải qua các thời đại, con người luôn mong được trường sinh bất tử.

2. Khát vọng sống không được đáp ứng
Dù giàu sang hay thấp hèn, dù nam hay nữ thì ai rồi cũng phải chết. Chết là điểm kết thúc của một đời người, và cũng là lúc ấn định số phận của con người. Biết là sẽ chết, nhưng ai cũng muốn được sống mãi để hưởng phúc. Tại sao con người có khát vọng sống bất diệt lại phải chết? Mỗi nền văn hoá, mỗi tôn giáo dạy cho chúng ta cái nguyên nhân làm cho con người phải chết. Ở đây, chúng tôi chỉ giới hạn nơi niềm tin Kitô giáo. Thuở đầu, con người được sống trong hạnh phúc, nghĩa là không phải nếm cái chết và đau khổ. Thế rồi tình trạng đó bị phá huỷ khi Tổ Tông loài người phạm tội (xc. St 3,1tt). Cái tội đó được hiểu nôm nay là sự từ khước vâng phục Thiên Chúa, Đấng đã dựng nên mọi sự trong đó có con người. Cái tội đó để lại hậu quả thảm khốc cho con người là phải đau khổ và phải chết. Hậu quả đó còn ảnh hưởng lên hậu thế cho đến ngày hôm nay.

3. Hy vọng được sống
Sau khi Tổ Tông phạm tội, ngay lập tức Thiên Chúa đã hứa ban ơn cứu độ cho họ. Tại sao Thiên Chúa lại làm thế? Chỉ vì Thiên Chúa là Tình Yêu. Ngài không muốn con người phải chết đời đời, nên đã hứa sẽ ra tay giải thoát họ khỏi đau khổ, tội lỗi và sự chết đời đời. Lời hứa cứu độ đó được thực hiện qua nhiều giai đoạn và nhiều cách thức trải qua thời kỳ lâu dài gọi là Cựu Ước, và cuối cùng được thực hiện nơi Đức Kitô – Con Thiên Chúa làm người. Đức Kitô làm người mang lại hy vọng cứu độ cho toàn thể nhân loại. Trên trần gian này, con người chỉ tìm được sự sống nơi Ngài (xc. Cv 4,12). Đấng ấy hôm qua, hôm nay và mãi mãi vẫn là một, Đấng Cứu Thế của con người (xc. Dt 13,8).
“Thiên Chúa là Ðấng Toàn Thiện và Hạnh Phúc khôn lường. Theo ý định nhân hậu, Người đã tự ý tạo dựng con người, để họ được thông phần sự sống vĩnh phúc. Do đó, Người đã đến với con người. Thiên Chúa kêu gọi con người, giúp họ tìm kiếm, nhận biết và đem hết tâm lực yêu mến Người. Thiên Chúa triệu tập mọi người đã bị tội lỗi phân tán để hợp nhất thành gia đình của Người là Hội Thánh. Ðể thực hiện điều này, khi tới thời viên mãn, Người đã cử Chúa Con đến làm Ðấng chuộc tội và cứu độ. Trong và nhờ Người Con ấy, Thiên Chúa kêu gọi loài người trở nên nghĩa tử trong Chúa Thánh Thần, và do đó, được thừa kế đời sống hạnh phúc của Người.” (SGLHT, 1).
4. Khoả lấp khát vọng sống
Ai có thể khoả lấp được khát vọng sống vĩnh cửu nơi sâu thẳm lòng người? Ai có thể mang lại hạnh phúc trường tồn cho con người? Ai có thể làm cho con người trở nên bất tử? Câu trả lời phụ thuộc vào lòng tin của mình đối với Đấng là Chúa Sự Sống. Chỉ có Đấng là Cội Nguồn của mọi sự sống mới có thể mang lại cho con người sự sống. Chỉ có Đấng khơi nguồn sự sống mới làm cho con người nên bất tử. Chỉ có Đấng toàn năng tạo nên sự sống mới mang lại hạnh phúc thật cho con người.
Biên soạn: Fx. Trần Kim Ngọc, OP.